TẬP ĐOÀN NEW ZEALAND LẠI THẤT BẠI TRONG CUỘC CHIẾN NHÃN HIỆU MẬT ONG MANUKA SAU KHI BỊ CƠ QUAN SỞ HỮU TRÍ TUỆ VƯƠNG QUỐC ANH TỪ CHỐI
Một nhóm các nhà sản xuất mật ong ở New Zealand đã nhận kết cục cay đắng khi Cơ quan Sở hữu trí tuệ Vương quốc Anh từ chối đơn đăng ký nhãn hiệu Manuka Honey của họ vào tháng 12/2021.
Hiệp hội đăng ký mật ong Manuka ở New Zealand được chính phủ tài trợ để nộp đơn đăng ký nhãn hiệu cho mật ong Manuka trên toàn thế giới. Điều này nghĩa là tổ chức đang cố gắng khiến cho mật ong tại New Zealand mới đọc gọi là Manuka. Theo họ, “Mật ong Manuka” có xuất xứ từ New Zealand. Tuy nhiên, việc nộp đơn đăng ký nhãn hiệu tại Mỹ và Úc đều thất bại. Mật ong Manuka được tạo ra từ những con ong kiếm ăn từ loại cây Leptospermum scoparium, một loại cây dạng bụi với hoa màu trắng hoặc hồng. Loại cây này được trồng ở cả New Zealand và Úc, ở New Zealand được gọi là “manuka” và ở Úc được gọi là “cây trà”. Loại cây này được biết đến với công dụng chữa bệnh, tăng cường sức khỏe và làm đẹp. Mật ong Manuka là mặt hàng xuất khẩu lớn ở cả New Zealand và Úc.
Hiệp hội Mật ong Manuka Úc đã phản đối đơn đăng ký này với lí do là cây được trồng ở cả New Zealand và Australia, chất lượng sản phẩm là như nhau ở cả hai quốc gia. Họ nói thêm rằng Úc đã sản xuất mật ong Manuka từ những năm 1840.
Theo Cơ quan Sở hữu trí tuệ Vương quốc Anh, họ phát hiện ra rằng từ “Manuka” là một từ tiếng Maori đã được chuyển thể sang ngôn ngữ tiếng Anh như một thuật ngữ mô tả. Hầu hết các sản phẩm mật ong Manuka trên thị trường Vương quốc Anh dường như có xuất xứ từ New Zealand và được thể hiện trên bao bì. Tuy nhiên không có bằng chứng nào cho thấy công chúng ở Anh biết rằng đây là những sản phẩm độc quyền từ New Zealand. Cơ quan cũng cho biết rằng các tham chiếu trong từ điển và thông cáo báo chí cũng như bằng chứng từ dự án của Cơ quan Tiêu chuẩn Thực phẩm ngụ ý rằng công chúng hiểu thuật ngữ “mật ong Manuka” ở Anh là dùng để chỉ một sản phẩm mật ong có nguồn gốc từ New Zealand và Úc.
Theo Marion Heathcote, luật sư đứng đầu tại công ty luật Davies Collison Cave tại Sydney cho biết: “Điều này phản ánh một cuộc tranh luận nhiều sắc thái hơn quyết định này, và các quyết định tương tự khác ở các khu vực pháp lý khác nhau”. Cuộc tranh luận chỉ đơn giản xoay quanh việc liệu từ “Manuka” có phải là tên thông thường được chấp nhận của Leptosperum scoparium hay không, khi loài cây nhỏ này được tìm thấy ở cả New Zealand và ở Úc. Mật ong từ những con ong lấy mật từ những cây đó cũng được mô tả là “mật ong Manuka” và do đó có thể áp dụng cho các sản phẩm từ Úc và/hoặc New Zealand đáp ứng nguồn mật hoa. Lập trường của Úc là như vậy, tuy nhiên lập trường của New Zealand. Manuka được bắt nguồn từ một từ của người Maori và công chúng nhìn nhận từ này chỉ liên kết nó như một sản phẩm của New Zealand. Trong trường hợp thứ nhất, các đại diện của Comptroller General đã phát hiện ra rằng trên thị trường có sẵn bằng chứng cho thấy ở Vương quốc Anh, nỗ lực đảm bảo tính độc quyền bằng nhãn hiệu chứng nhận đối với quốc gia xuất xứ thất bại vì thị trường đó coi thuật ngữ này phản ánh “loại mật ong” chứ không phải “nguồn mật ong”
Phán quyết này của Cơ quan Sở hữu trí tuệ Vương quốc Anh sẽ tác động như nào đến các thương hiệu, đặc biệt là những thương hiệu có sản phẩm tương tự như sản phẩm của một quốc gia khác và có các thuật ngữ mô tả phổ biến như mật ong Manuka?
“Tôi nghĩ đây là một quyết định dựa rất nhiều vào thực tế của nó và phản ánh quan điểm lịch sử và thuộc địa, đặc biệt là trong mối quan hệ giữa tất cả các nước liên quan. Cơ bản của cuộc tranh luận này cũng là những câu hỏi về yếu tố cấu thành chỉ dẫn địa lý, việc sử dụng ngôn ngữ và tính phù hợp của hệ thống đăng ký nhãn hiệu như một phương tiện dể đảo ngược chủ nghĩa chung tiềm ẩn và khẳng định bản sắc dân tộc. Tính kinh tế của thị trường mật ong Manuka là yếu tố thúc đẩy”. – bà Heathcote phát biểu.